
Đây là câu chuyện có thật ở trong lớp thiền của ZenOneness. Mình ghi lại hoàn toàn trung tính để các bạn rút kinh nghiệm.
Số là trong lớp có một bạn nhân duyên còn tương đối gần với cả một vài cõi thấp.
Có thể là vì người thân của họ đã bị vướng phải một cảnh giới nào đó và yêu cầu giúp đỡ
Cũng có thể là họ là một tâm thức ở rất cao và khi xuống đây cần phải học cái bài học theo nguyện lực của mình là độ những người cõi thấp.
Ví dụ như một Bồ Tát chuyên nguyện độ cõi địa ngục thì đương nhiên họ khi đầu thai là một con người cũng sẽ có nhiều nhân duyên với những người ở cõi thấp để hành nguyện. Nhân duyên đó có thể được thể hiện dưới nhiều hình thức khác nhau ví dụ người kia là bạn bè, người thân, hoặc thậm chí là gia đình… Chúng ta không thể nào hiểu được cách sắp xếp của cuộc sống và cách đời sống tạo ra những bài học để chúng ta trải nghiệm học hỏi hay hành động.
Theo như kể lại bạn ấy cũng sống ở một căn nhà có nhiều vong và cũng có những giao tiếp với các linh hồn. Chưa kể đến lượng nghiệp của ông bà tổ tiên vong hồn người thân đã mất.
Bểu hiện của sự việc như sau: cứ mỗi lần chat với người bạn đó là mình lại cảm thấy rất đau đầu buồn ngủ, luồng khí ép căng tức khó chịu ở đầu và ngực.
Mình đã khuyên bạn ấy là phải đọc kinh Địa Tạng cũng như các loại kinh khác các để giúp các vong linh siêu thoát nhưng khó ở chỗ bạn ấy theo thiên chúa giáo. Trong thiên chúa giáo thì thánh Maria, đức Jesus đều có thể độ.
Sau này bạn ấy đã tìm được bản kinh phù hợp.
Các vong bớt quấy và khi bạn ấy đọc thì cảm nhận khí của mình nhẹ nhõm hẳn.
Nhưng cứ để vài hôm là lại thấy xuất hiện năng lượng khó chịu như cũ.
Sau mấy ngày gần như mình không làm được gì mấy vì mệt đầu óc phân tán, cổ thì đau, đeo nhẫn ngón áp út có cảm ứng hơi tê, đoán là có vong rồi, nhưng chưa đoán được nguồn thì lại phải nhắn tin cho bạn ấy nhắc đọc. Nhắn xong não bộ nhẹ nhàng hô hấp thông suốt luôn.
Không phải vì các bạn đọc ko đúng kinh, uống ko đúng thuốc. Mà các bạn làm ko đủ nhiều.
Các bạn phải tự có trách nhiệm với gánh nặng tâm linh các bạn đã có thôi.
Nói cách khác, bạn bị kéo xuống 1 tấn, thì bạn lực nâng có 10 kg thì phải kéo lên tối thiểu 100 lần. Thậm chí nhiều hơn vì phải thắng lại được trọng lực. Để càng lâu càng tai hại.
Thú thực những người bị nguồn năng lượng như vậy ảnh hưởng thì cả sự nghiệp đời sống sức khỏe đều quanh quẩn và khó bứt lên. Vì vong linh không muốn. Nếu bứt lên được thì ai làm nhiệm vụ họ phải làm là hỗ trợ sự tiến hóa của vong linh?!? Vong linh yêu cầu và nếu như ko có sự liên quan về nghiệp thì họ ko thể can thiệp được tới các bạn.
Một món nợ phải trả cho trọn trước khi phát triển lên nấc mới. Nếu không thì đừng mong tiến được tới trang sau.
Đừng lười! Phải hiểu một điều nữa ra đó là những cái gì chúng ta có thể đem cho họ không nhiều như chúng ta tưởng đâu.
Ví dụ như trong kinh Địa Tạng có nói là nếu như mà chúng ta đọc 7 lần kinh thì họ chỉ được công đức của một lần đọc kinh.
Vậy thì chúng ta phải làm tối thiểu 7 lần nhiều hơn mức họ cần.
Chúng ta phải sống thật sự luôn ở trong trạng thái của kinh văn đó.
Bạn ấy phải thuộc lòng văn bản cầu nguyện đó và niệm liên tục ngày đêm thì mới hóa giải được.
Niệm vài năm, vài chục năm, niệm nhiều nhất có thể. Chứ đừng bao giờ đặt câu hỏi là bao nhiêu lần thì được.
Ai biết được bạn nợ nần bao nhiêu nợ nần những ai.
Có một cách biết là bạn đã làm đủ, đó là vận hạn tự nhiên tốt lên, làm việc thuận buồm xuôi gió, tiền tài tăng, trí tuệ minh mẫn, ít ốm đi khỏe lên … Còn chưa được thế thì chưa qua bàn chơi này. Đọc tiếp thôi. Đọc cho đến khi nó chuyển hóa đc chính mình và đời sống.
Tư tưởng học xong 1 khóa nhất định với thời gian nhất định là được 1 cái bằng công nhận ko phải học lại lớp cũ là của chương trình giáo dục văn hóa. Với nền tảng đời sống không vận hành như thế, bạn thi bằng thực lực. Nếu bạn chưa đủ điều kiện lên lớp thì không ai cho bạn lên lớp được.