Tôi rất thích bộ phim Lucy, nói về một cô gái tóc vàng hoe đúng nghĩa đen và nghĩa bóng, vừa ngốc nghếch, vừa nhát gan, vừa nghèo hèn, vừa nhát gan. Cô bị bắt bởi hội buôn ma túy, và bị rạch bụng để vận chuyển ma túy. Nhiều tình tiết bất ngờ xảy ra khiến số ma túy hoàn toàn tan vào máu, và khiến cô gái dần được “mở não” lên 100%, kèm theo là mở toang cánh cửa tới VÔ CÙNG.
Cô gái ấy đã viết I am everywhere bằng cách điều khiển một chiếc bút trong khi thân thể đã hoàn toàn tan biến.
Điều này, nếu ai đã và đang nghiên cứu các vấn đề tâm linh đều thấy thật hấp dẫn.
Và tôi cũng nghĩ hoặc cũng từng nghĩ tới câu chuyện mở não 100%
Những gì tôi viết ở đây là góc nhìn của tôi trong khi có một chút suy tư và thể nghiệm về vấn đề này.
Bản chất của vũ trụ, trước khi là năng lượng, thì chính là thông tin.
Từ nền tĩnh lặng bao la không có không gian và thời gian sinh ra một lượng thông tin vô hạn nén trong một điểm quy ước không trọng lượng không khối lượng. Rồi tới vụ nổ lớn Big Bang khoa học đề cập, tuy nhiên cá nhân tôi nghĩ có vụ nổ, nhưng nó cũng không phải như nổ nhiệt hạch, đơn giản chỉ là một vụ nổ không gây ra nhiệt độ, là một đợt bùng phát của năng lượng, hoàn toàn vẫn vô hình nhưng lượng năng lượng này đã mang toàn bộ thông tin của vũ trụ ngay từ điểm ban đầu.
Sau đó lượng thông tin này chuyển hóa thành năng lượng ở dạng đặc hơn, rồi tiếp tục trở thành thế giới vật chất này.
Như vậy, thông tin tràn ngập vũ trụ này, có trong từng phân tử quanh ta, mới chính là cấu thành thực sự của vũ trụ.
Tiếp theo, đó là nguyên lý toàn ảnh, nghe thật là tân kỳ, các bạn chỉ nên hiểu rằng nếu như cái điểm ban đầu bé nhỏ đã chứa toàn bộ thông tin của vũ trụ, thì không lý gì những điểm khác của vũ trụ lại không chứa đựng phần thông tin đó.
Điều này cũng giống như việc từ một mẩu ADN người ta có thể tạo ra một con khủng long như trong phim công viên kỷ Jura. Cũng giống như việc có đạo sư từng nói mỗi lỗ chân lông là một vũ trụ vậy, hoàn toàn không khác, đó chính là nguyên lý toàn ảnh, mỗi phần trong một tổng thể đều mang tất cả thông tin của phần còn lại. Và từ một hạt bụi, hoàn toàn, toàn thể vũ trụ này có thể được hình thành.
Và vấn đề là cách tư duy của não tạo cho chúng ta có cảm giác chúng ta là một thể tách biệt trong vũ trụ, trong khi thực sự, chúng ta vẫn là một phần của vũ trụ. Và chính xác là bất cứ người nào trong chúng ta cũng hoàn toàn có đầy đủ thông tin về phần còn lại của vũ trụ. Trong từng phân tử, hoặc là, trong từng suy nghĩ.
Bạn nghĩ có thể nói dối được ai đó chăng? Nghe thật là tuyệt đấy nhỉ. Bạn nên hiểu là không có chuyện đó đâu. Toàn bộ năng lượng quanh bạn đã thay đổi rồi, và vũ trụ cũng thay đổi theo bạn. Đương nhiên, cái vũ trụ này không thể bẩn đi vì một câu nói của bạn, nó chỉ thay đổi bằng cách ném lại cho bạn một kết quả theo đúng định luật nhân quả. Cả vũ trụ đang biết bạn nói dối, và cũng biết những việc bạn làm, kể cả việc đó chả hướng tới một cá nhân hay xuất phát từ một tư duy nào cụ thể.
Quay về câu chuyện mở não 100%. Theo tôi, não của cô Lucy hay của bất kì cô cậu nào mở ra cũng chả có gì ngoài một đống nước và lipid. Não lợn trộn trứng là thứ tôi không thích ăn, nghĩ đến là chán. Món não khỉ gì đó tôi cũng không mặn mà chút nào vì nhìn máu me tợn.
Nhưng não lại là thứ để chúng ta lấy được thông tin vốn bàng bạc khắp vũ trụ này.
Não, theo tôi, giống như một cái máy tính biết lấy thông tin từ mạng internet, chứ bản thân cái máy tính thì không có lượng thông tin khổng lồ như vậy. Nó chính là công cụ tương tác với vũ trụ. Và vì thế, mà các phương pháp NLP, luật hấp dẫn mới có chỗ đứng.
Mở não 100%, là tăng công suất cái máy tính đó lên thì sẽ truy cập nhiều thông tin hơn, chứ không phải là làm cho bộ não có nhiều thông tin hơn.
Vậy thì cách mở não 100% thế nào, thực sự tôi cũng không biết. Tuy nhiên là người được gọi là khá thông minh và cũng có một chút xíu khám phá về câu chuyện của não, thì tôi thấy cần chú ý mấy điểm sau:
Não của các bạn đã được lập trình phù hợp với đời sống của các bạn, chúng ta sẽ nâng cấp nó lên một chút, và để các bạn được thể nghiệm cuộc sống tuyệt vời hơn, chứ không phải để bạn sống cuộc đời của người khác.
Não của các bạn là kết quả của một chuỗi nhân quả, trong kinh phật có kể chuyện về một la hán rất ngốc, ngốc tới không thuộc nổi một bài kệ bốn câu trong 6 tháng trời, nên Phật phải cho vị này một cái khăn trắng, ngài chỉ ngắm cái khăn từ lúc nó trắng cho tới lúc nó chuyển sang màu ngà. Ngài nhận ra mọi vật vô thường, nên đắc quả la hán. Tức là thực ra, các bạn cũng chẳng cần phải mở não 100%, thậm chí chả cần thông minh hơn vẫn có được điều bạn muốn nếu biết làm đúng cách, hoặc là may mắn được gặp đủ cơ duyên để tìm hiểu ra đúng cách, mà điều này, hoàn toàn phụ thuộc nhân quả. Kể cả việc não người này chạy nhanh hơn hay chậm hơn cũng là nhân quả.
Nói một cách nào đó, não của các bạn không mở 100% nhưng đã có 100% thông tin các bạn cần.
Não của các bạn vốn bản chất là rất tuyệt vời rồi, nó là một công cụ tốt, nhờ nó mà bạn nhận thức thế giới, nhờ nó bạn có quá khứ, hiện tại, tương lai. Tuy nhiên trong quá trình sống, não của bạn tạo ra những nhận thức sai về thế giới. Không nói tới bản ngã gì cao siêu, chỉ có mỗi việc bạn gán ghép thêm các ý nghĩa dư thừa cho những gì các bạn tiếp nhận đã đủ làm cho mọi chuyện trở nên rất mệt mỏi so với nguyên gốc của nó rồi.
Thế nên hãy hài lòng với bộ não của bạn ngay lập tức và đừng chờ đợi hài lòng một bộ não tốt hơn để suy nghĩ hay yêu thương.
Hãy giúp não được nghỉ ngơi bởi những bài nhạc thiền, được thoải mái với những suy nghĩ tích cực về cuộc sống, về con người, và được thăng hoa với những việc làm tốt mà bạn giúp đời.
Có thể, đơn giản là nhặt một mẩu rác nhỏ và vứt vào thùng rác, đơn giản là một lời chúc thầm, đơn giản, là một mong muốn giúp đỡ ai đó, dù bản thân bạn thậm chí chưa đủ khả năng giúp người ta. Hãy cứ suy nghĩ những điều tốt đẹp nhất mà não bộ của bạn có thể nghĩ ra, và điều đó đã tốt cho não rồi.